Q6 - CHƯƠNG 042: CHỐN VỀ CỦA ANH LÍNH. (1)
Sau buổi tế điện đơn giản, mọi người xúm quanh đưa hiệu trưởng thương tâm rơi lệ rời đi, Dư Tội ngạc nhiên lắm, vừa rồi ông cụ hết đích thân lau bia mộ lại khóc một hồi, rõ ràng không đơn thuần chỉ là tới tưởng niệm học trò cũ, chạy tới chỗ Mã Thu Lâm hỏi: “ Bác Mã, làm sao hiệu trưởng Vương lại đau lòng như thế ạ ... Chẳng lẽ có nguyên nhân sâu xa gì à?”
“ Ừ, thực ra là có, Thiệu Bình Sơn khi còn trẻ nổi tiếng nóng tính, ở trường thích đánh nhau gây sự, cùng với Hứa Bình Thu là cặp bài trùng chuyên gây họa … thế nhưng tới lúc sắp tốt nghiệp thì gây ra đại họa, không rõ vì chuyện gì mà cậu ta tổ chức một đám học sinh đánh nhau với công nhân mỏ, đánh cho ba người bị thương tật, thành án hình sự, dư luận rất xấu, phía trường học muốn khai trừ Thiệu Bình Sơn.” Quả nhiên là Mã Thu Lâm sống lâu biết rất nhiều:
“ Oa, xem ra đây là truyền thống của trường.” Thử Tiêu sáng mắt, bọn họ cũng thế còn gì, khi đó sắp tốt nghiệp còn đánh hai tên học sinh trường thể dục nhập viện luôn, cũng bị dọa khai trừ:
“ Rồi sau đó thế nào ạ?” Dư Tội đẩy Thử Tiêu qua một bên, toàn chen ngang linh tinh: