Đáng tiếc, Diệp Hiên chỉ nhìn Đế Tuấn một cái, ánh mắt của hắn cực kỳ bình thản, giống như xem Đế Tuấn như không khí, trực tiếp không để ý, càng không có thèm trả lời câu hỏi của Đế Tuấn.
- Bổn đế đang hỏi ngươi, ngươi không nghe thấy sao?
Âm thanh của Đế Tuấn dần dần chuyển lạnh, mang theo tiếng quát lớn.
- Lăn.
Không có một gợn sóng, bình thản nhìn tới, một chữ đơn giản phun ra từ trong miệng Diệp Hiên, nhưng nghe vào tai Chuẩn Thánh khắp nơi lại như một tiếng sấm đang nổ tung, sắc mặt đại biến nhìn về phía Diệp Hiên.