Đáng tiếc, Diệp Hiên từ đầu đến cuối đều không thèm liếc mắt nhìn Khoa Phụ một cái, đôi mắt hắn nhìn thẳng Quảng Hàn tiên tử, vẻ mặt dần dần trở nên bình tĩnh nói:.
- Cho ta một lý do không giết hắn.
Nghe Diệp Hiên nói chuyện, khuôn mặt Quảng Hàn tiên tử đầy phức tạp, không biết nên trả lời Diệp Hiên như thế nào, đôi mắt hiện ra hơi nước, không nói nên lời.
- Nếu nàng không đưa ra được lý do khiến ta hài lòng, vậy hôm nay hắn nhất định phải chết.
Giọng nói của Diệp Hiên dần dần lạnh lùng, cũng không có bởi vì Quảng Hàn tiên tử cầu tình cho Đại Nghệ mà buông tha cho người này.