- Đa Bảo lão nhi, ngươi chỉ có chút bản lãnh này thôi sao?
Bỗng nhiên, giọng Diệp Hiên thong thả vang lên, ánh mắt Phật Đà Bồ Tát khắp nơi hoảng sợ, Diệp Hiên dĩ nhiên thu hồi song chưởng, trước ngực cánh cửa đại mở , mặc cho Đa Bảo Như Lai hướng tới lồng ngực mà vỗ xuống.
Ầm!
Hư không nổ vang, phật quang rừng rực, chỉ thấy Đa Bảo Như Lai song chưởng đánh vào lồng ngực Diệp Hiên, vô tận phật quang bao phủ hai người, một màn diễn ra trước mắt tiểu cô nương, liền khiến tiểu cô nương khóc thành tiếng, trong miệng càng là gọi tên Diệp Hiên.
- Hắn điên hay sao?