Pháp Hoa thiền sư dữ tợn gầm nhẹ, hắn gắt gao nắm Thổ hành kỳ, vẻ thù hận trong mắt càng thêm nồng đậm.
Tiên Thiên Hỗn Độn Ngũ Hành Kỳ, chia làm kim mộc thủy hỏa thổ, ngay cả Chuẩn Thánh cũng phải thèm nhỏ dãi, Pháp Hoa thiền sư có cơ duyên không nhỏ, lấy được một trong số đó, giúp hắn trốn được một mạng từ trong tay Diệp Hiên.
Trăm vạn dặm Ngũ Hoa Sơn không còn tồn tại, đạo thống mười vạn năm không còn miếng ngói, đưa mắt nhìn lại tất cả đều là đất cháy, căn bản không có chút sinh linh nào có thể sống sót sau một kích của Diệp Hiên.
Pháp Hoa thiền sư không biết Diệp Hiên là người nào, hắn cũng không biết Diệp Hiên đến tột cùng có lai lịch gì, hắn càng không rõ vì sao Diệp Hiên hoàn toàn không để Linh Sơn vào mắt, nói diệt đạo thống của hắn liền diệt.
Chỉ là Pháp Hoa thiền sư biết một chuyện, hắn hận không thể bầm xương Diệp Hiên thành tro, hắn hận không thể thiên đao vạn quả Diệp Hiên, chỉ có như vậy mới có thể hóa giải huyết hải thâm cừu trong lòng.