Phương thời không này giống như bị định trụ, Tam Muội Chân Hỏa phô thiên cái địa tiêu tán không thấy, Hỏa Tiêm thương của Hồng Hài Nhi càng là vỡ vụn từng tấc từng tấc, theo một tiếng trầm đục truyền đến, chỉ thấy Hồng Hài Nhi bay ngược ra ngoài, trong miệng phun ra một ngụm máu tươi.
- Đại... Đại La Kim Tiên?
Hồng Hài Nhi hoảng sợ thét chói tai, hắn biết mình đá vào tấm thép, nhanh chóng lau đi máu tươi nơi khóe miệng, nhanh chóng lao ra khỏi sơn cốc, Hồng Hài Nhi tuy rằng kiêu ngạo ương ngạnh, nhưng hắn cũng biết Đại La Kim Tiên khủng bố, nào dám tiếp tục ở lại?
Nhưng Hồng Hài Nhi nghĩ không ra, ở trong Tiểu Yến sơn vô danh này vì sao lại có một vị Đại La Kim Tiên tồn tại, quả thực để cho hắn không dám tưởng tượng, ngay cả Hồ Mị Nhi cũng không còn để ý mang đi.
- Nếu đã tới, thì không cần đi.