Ước chừng mấy chục hơi trôi qua, khóe miệng Diệp Hiên lộ ra ý cười, dần có quyết định, sau khi tản bộ đi về phía gian phòng của Quảng Hàn tiên tử, bởi vì hắn đã nếm qua sự tuyệt vời của Cửu Thiên Huyền Nữ, hôm nay tự nhiên phải sủng hạnh Quảng Hàn tiên tử mà hắn vẫn muốn chiếm hữu.
Trong khuê phòng.
Băng cơ ngọc cốt, trầm ngư lạc nhạn, những miêu tả này đều không đủ để hình dung Quảng Hàn tiên tử, vẻ đẹp của nàng làm chúng sinh tam giới điên đảo, hiện tại đang bạch y như tuyết ngồi ở trên giường phượng, làm cho người ta có một loại cảm giác không thể khinh nhờn.
Ánh nến đỏ rực, bầu không khí ái muội, khi Diệp Hiên tiến vào phòng, đôi môi Quảng Hàn tiên tử khẽ cắn, vẻ mặt tuyệt mỹ càng có vẻ ngượng ngùng, Diệp Hiên đến làm cho nàng có chút đứng ngồi không yên.
- Hôm nay vốn là ngày đại hôn của ngươi và Huyền nữ muội muội, ngươi hẳn là đi chỗ nàng trước.