Diệp Hiên người này chưa bao giờ đặt mình vào trong nguy hiểm, Nhật Diệu Thiên Quân muốn thừa dịp tu vi của hắn hao tổn quá lớn mà đi lên đánh với hắn một trận, cũng chỉ có thể nói người này quá mức ngây thơ.
- Nghiệt súc, đến đây!
Diệp Hiên giương ra một tay, hướng Nhật Diệu Thiên Quân ngoắc ngón tay, cảnh này hiện ra trong mắt đại thần thông giả khắp nơi, làm cho cả đạo tràng quy xôn xao, sắc mặt Nhật Diệu Thiên Quân cành biến đổi.
Nhật Diệu Thiên Quân nhớ rõ, ở tinh không cổ đạo Diệp Hiên cũng là thái độ như vậy, làm cho hắn không kịp đề phòng mà chịu thiệt thòi lớn, hai người cũng bởi vậy kết thù, nếu không hắn làm sao muốn giết Diệp Hiên để rửa nhục?
- Nhật Diệu Thiên Quân chính là Đại La bát trọng thiên, cho dù hắn không bị xa luân chiến trước đó, nhiều nhất hai người cũng ngang tài, giờ phút này hắn chọc giận Nhật Diệu Thiên Quân, chỉ sợ hai người phải phân sinh tử mới có thể dừng tay.