Bởi vì tất cả mọi người đều biết, Diệp Hiên cũng không phải loại hạng người ẩn nhẫn như Ngọc Đế, trong mắt loại hung nhân khoáng cổ này, chưa bao giờ để các đạo thống vào mắt, nếu năm đó hắn có một chút kiêng kỵ, làm sao có thể đánh giết người của Linh Sơn và Xiển giáo?
Hỉ nộ vô tình, âm độc tàn nhẫn, nói giết người liền giết người, tuyệt đối sẽ không có chút cố kỵ nào, đây chính là ấn tượng về Diệp Hiên trong mắt quần tiên cùng Đại La khắp nơi, điều này cũng làm cho bọn họ im lặng không tiếng động, Diệp Hiên nói như thế nào thì làm như thế ấy.
- Xem ra chư vị khanh gia cũng không có dị nghị, vậy chúng ta cứ tiếp tục trận Bàn Đào thịnh hội mười vạn năm này mới mở ra một lần này.
Diệp Hiên mỉm cười, chậm rãi đi về phía Dao Trì, chỉ là khóe miệng lặng lẽ lộ ra vẻ tàn khốc, hiển nhiên tiếp tục hội bàn đào cũng không đơn giản như vậy.
Mười vạn dặm Dao Trì.