Trải qua một phen nói chuyện đơn giản, Diệp Hiên và người này nói chuyện phiếm thêm mấy câu, đều là một ít chuyện ngoài lề, tuy Thanh Tùng đạo nhân cảm giác vị lão hữu nhiều năm của mình hôm nay thay đổi có chút không giống, nhưng hơi thở hay tu vi của đối phương xác thực chính là Thanh Hỏa thượng tiên không thể nghi ngờ, điều này cũng làm cho hắn đè xuống loại cảm giác quái dị này.
Dù sao hai người cũng có trăm năm không gặp mặt, tiên nhân đều tu thân dưỡng tính, tâm tính bản thân xảy ra một chút biến ảo, cũng chẳng phải ngạc nhiên.
Thanh Tùng đạo nhân không còn nghi ngờ trong lòng, trong lúc hai người bắt chuyện, tiên nhân phía trước đã bước vào Thiên Đình, rốt cục đến phiên hai người đến trước Nam Thiên Môn.
- Người tới là người phương nào, báo tính danh, có Ngọc Phù Thiên Đình hay không?
Trì Quốc Thiên Vương uy nghiêm lên tiếng, chớ nhìn tu vi hắn chỉ là Thái Ất Huyền Tiên, nhưng ở bên trong Thiên Đình cũng là trọng thần một phương, tự nhiên không phải Tán Tiên hạ giới có thể so sánh.