Nhìn Ứng Long Vương trước mắt bày ra vẻ mặt hèn mọn, Diệp Hiên tàn khốc mỉm cười nói:.
- Nghiệt long nho nhỏ, lúc đầu ngươi có thể sống lâu hơn một chút, nhưng ngươi hết lần này tới lần khác muốn tự tìm đường chết, bản đế tự nhiên sẽ thành toàn ngươi.
- Chết!
Bỗng nhiên... Diệp Hiên dữ tợn gầm nhẹ, tay hắn sáng lên, đó là ánh sáng đồ tiên sát thần, khi hắn vỗ một chưởng xuống đầu Ứng Long Vương, chỉ thấy trong miệng Ứng Long Vương phát ra tiếng kêu thảm thiết thê lương mà không cam lòng, làm cho người nghe sợ hãi tột cùng.
- Đông Cực Đế Quân ngươi chết không yên lành!