Trong hư không, không có một gợn sóng.
Ánh mắt Diệp Hiên kỳ dị nhìn về phía Quảng Hàn tiên tử, khuôn mặt hơi lộ ra phức tạp, hôm nay hắn đến đây vốn định gặp Quảng Hàn tiên tử, nhưng lại nghe được cuộc nói chuyện như thế.
Diệp Hiên làm sao cũng không ngờ, Quảng Hàn tiên tử lại động tình đối với hắn, loại cảm giác này làm cho Diệp Hiên có chút hoảng hốt, lại càng không biết nên làm như thế nào.
Cho tới nay, Diệp Hiên đều xem Quảng Hàn tiên tử là đồ chơi của mình, hắn cũng rất yêu thích dung nhan cùng thân thể của đối phương, đã từng nói với mình, tương lai cuối cùng sẽ có một ngày, hắn phải đặt Quảng Hàn tiên tử ở dưới người hung hăng chà đạp một phen, còn về tình yêu, không có nửa điểm.
Nhưng giờ khắc này, trái tim Diệp Hiên đang đập mạnh, một loại cảm giác chưa bao giờ có nảy sinh ở trong lòng, Diệp Hiên biết loại cảm giác này là động tâm, cũng có thể được gọi là tình yêu ở trong miệng phàm nhân.