Hắn đắm chìm trong mưa máu đầy trời, hai cánh tay của hắn đang chậm rãi giãn ra, trên khuôn mặt càng có một tia mê say, đôi mắt màu đỏ tươi mà đáng sợ càng thêm đáng sợ khiếp người.
Ầm!
Bỗng nhiên, ánh sáng thiên ma quanh người Diệp Hiên chợt mất đi, cả người cũng vô lực ngã nhào trên đất, mưa máu trăm ngàn dặm cũng theo đó rơi xuống, đám người Triệu Cấu biết rằng mình cũng không phải đang nằm mơ, cảnh tượng vừa mới xảy ra kia chính là thật.
- Hắn... Một mình hắn diệt mấy chục vạn đại quân Khuyển Nhung?
Nhìn Diệp Hiên hôn mê bất tỉnh, Triệu Cấu run sợ, sắc mặt đã trắng bệch tới cực điểm, có chút không dám tin vào hai mắt của mình.