Đúng vậy, Diệp Hiên chẳng qua chỉ cứu Thỏ Ngọc, chuyện này còn không đến mức làm cho nàng đi cầu xin Ngọc Đế.
Quảng Hàn tiên tử rất loạn, nàng không biết mình bị làm sao, nàng cũng không biết mình có phải thật sự yêu Diệp Hiên không, chỉ là trong lòng lại có một âm thanh đang nói cho nàng, nàng không muốn để cho Diệp Hiên chết ở trong tay Ngọc Đỉnh Chân Nhân.
- Thường Nga, ngươi nên biết tâm ý của trẫm đối với ngươi. Ngươi yêu mến Quế Thụ, trẫm tự mình đi đến đỉnh núi Côn Lôn cấy ghép Quế Thụ lên Thái Âm tinh, ngươi yêu mến màu trắng, trẫm tự mình dẫn người đi đến thiên địa Hàn Sơn lấy Hàn Ngọc trăm vạn năm vì ngươi chế tạo Nguyệt Cung, chỉ cần là tất cả những gì liên quan tới ngươi, trẫm đều tự mình xuất mã, lẽ nào ngươi còn không biết tâm ý của trẫm đối với ngươi?
Khuôn mặt Ngọc Đế vặn vẹo, lên tiếng gầm nhẹ, hai mắt phiếm hồng vô cùng bi thương.
- Trẫm nơi nào không so được với tên Diệp Hiên này? Trẫm là Đại La Kim Tiên, trẫm là chủ nhân Tam Giới, Diệp Hiên hắn là cái gì? Vì sao ngươi hết lần này tới lần khác lại yêu hắn, mà không yêu trẫm, ngươi nói cho trẫm biết, đây là vì sao, vì sao?