Quảng Hàn tiên tử không có phát hiện, khi nàng đối mặt Diệp Hiên thì sự trong trẻo lạnh lùng của nàng sớm đã không còn nữa, càng giống như một tiểu cô nương, mà sự thay đổi này đến chính nàng cũng không hề phát hiện ra.
Lúc này.
Diệp Hiên cảm nhận được thân thể mềm mại của Quảng Hàn tiên tử dưới thân, hắn cũng từ từ rời khỏi nàng, chẳng qua là khi Quảng Hàn tiên tử muốn lần nữa đứng dậy, bàn tay của Diệp Hiên không kiêng nể gì cả mà xoa xoa bộ vị nhạy cảm kia, sau đó mới hài lòng đứng dậy.
Mặt Quảng Hàn tiên tử trong nháy mắt căng cứng đến đỏ bừng, chỉ là trước đó đều đã để cho đối phương chiếm tiện nghi lớn như vậy, khi nàng lần nữa gặp phải loại chuyện này, cũng không có điên cuồng nổi giận như trước, chỉ là oán hận nói:
- Ngươi thật đúng là hèn hạ vô sỉ.