- Hoàng bàn tử, ngươi đi theo ta.
Diệp Hiên đứng dậy khỏi chỗ ngồi, bước chậm đi tới tiểu trúc Thanh Vân, cũng để cho Hoàng bàn tử thở dài một hơi, bước nhanh đi theo Diệp Hiên vào tiểu trúc Thanh Vân.
Tiểu trúc Thanh Vân.
Diệp Hiên vác hai tay sau ót, đôi mắt hơi phiêu hốt, xuyên qua cửa sổ nhìn bầu trời vô tận, lại không biết trong lòng hắn đang suy nghĩ cái gì.
Hoàng bàn tử quỳ sát ở trước mặt Diệp Hiên, trên khuôn mặt đã treo đầy nước mắt, hiển nhiên bởi vì Diệp Hiên gần rời khỏi, làm cho hắn không ngừng đau lòng.