- Bất kể ta là ai, chỉ cần ta ở Tiểu Thạch thôn một ngày, có thể che chở Tiểu Thạch Thôn một đời an ổn, càng đối đãi Tiểu Trác Mã như muội muội ruột của mình, Trác đại thúc có thể yên tâm.
Diệp Hiên lên tiếng, đây là lời hứa hắn dành cho Trác đại thúc, biểu đạt thái độ bản thân.
- Tiểu Diệp, ngươi là người có bản lĩnh lớn, mà lão đầu tử ta chung quy chỉ là một phàm nhân, sớm muộn gì cũng có ngày chôn vào đất vàng, lão già ta chỉ có một điều duy nhất không yên lòng là cháu gái này, nếu Tiểu Diệp ngươi không ghét bỏ, chờ sau khi lão đầu tử chết, ngươi cứ thu nàng ở bên người, để cho nàng trải giường gấp chăn, như vậy bên người nàng cũng có một thân nhân, không đến mức cô khổ không ai nương tựa, lão đầu tử ở dưới cửu tuyền cũng có thể nhắm mắt.
Trác đại thúc nói xong muốn bái lạy Diệp Hiên, nhưng không đợi hắn bái, một cỗ lực lượng vô hình ngăn cản hành động của hắn.
- Trác đại thúc không cần như thế, Tiểu Trác Mã rất nhu thuận cũng rất hiểu chuyện, ta sẽ đối đãi nàng như muội muội ruột.