- Nếu có thể chết vì ngươi, ta cam tâm tình nguyện.
Dưới tàng cây quế thông thiên, Quảng Hàn tiên tử nở nụ cười, nàng lẳng lặng tựa vào trong ngực Diệp Hiên, tiếng nói nhẹ nhàng mà khẳng định.
Như cửu thiên kinh lôi đang nổ tung, tựa như sóng biển mênh mông đang dâng trào, tâm linh Diệp Hiên cực hạn run rẩy, đôi mắt hắn ngưng trệ, cả người đều lâm vào một loại trạng thái không thể nói thành lời.
- Tại sao? Ta có xứng đáng để ngươi làm điều đó không?
Ước chừng mấy chục hơi trôi qua, Diệp Hiên khẽ lên tiếng.