Vừa rồi Thấp Bà gây áp lực với hắn, hiện tại hai gã tiểu đạo đồng cũng như thế, còn có Khổng Tuyên cùng Diệp Hiên hai người như hổ rình mồi đối với hắn, Phật Tổ Như Lai như hắn khi nào lại dễ dàng bị lấn át như vậy?
Lửa giận, lửa giận ngập trời, Đa Bảo Như Lai chưa bao giờ trải qua loại chuyện này, điều này quả thực làm cho hắn hận không thể trực tiếp giết chết Diệp Hiên, như thế mới có thể bình ổn cơn giận đốt trời của hắn.
Nhưng Đa Bảo Như Lai cũng là một nhân vật bụng dạ cực sâu, dù cho hắn có lửa giận ngập trời, nhưng trên mặt vẫn còn mang theo nụ cười cực kỳ miễn cưỡng, chỉ là nụ cười của hắn so với khóc còn khó coi hơn.
Đa Bảo Như Lai biết mình phải nhịn, cũng nhất định phải nhịn, bởi vì giờ phút này nếu hắn lỗ mãng ra tay với Diệp Hiên, vậy quả thực liền tự ước lấy nhục.
Đầu tiên, chiến lực của Diệp Hiên quá mức khủng bố, căn bản là nhân vật khủng bố trong đường ranh giới Đại La thứ ba, dù cho hai người đánh một trận hắn căn bản cũng không có nắm chắc bắt được Diệp Hiên.