Mặt đất vắng lặng, thành thị sụp đổ, số lượng lớn kiến trúc tàn phá có thể thấy được ở khắp nơi, giống như đang lộ ra vết tích lịch sử thê lương không gì sánh được đã trôi qua trong năm trăm năm này cho Diệp Hiên.
Sắc mặt Diệp Hiên trở nên hung ác nham hiểm, hắn đạp trời rơi xuống, mỗi một nơi hắn đi qua, không còn được gặp lại những ngôi nhà quen thuộc kia.
Diệp Hiên bước chậm đi về phía trước trên mãnh đất hoang vắng, mỗi một bước của hắn bước ra, bầu không khí tại phương thiên địa này liền nghiêm trọng thêm một phần, cho đến mây trời trăm vạn dặm xung quanh dần dần hắc ám, còn có lôi đình khủng bố tàn sát ở trong tầng mây.
Ùng ùng.
Vạn đạo thiên lôi cuồng bạo nổ vang, lôi quang xanh thẳm cắt ngang bầu trời, mưa to xối xả rơi xuống, lại không hề làm ướt Diệp Hiên dù chỉ một chút.