Yên tĩnh.
Im lặng.
Sự im lặng có thể nghe thấy tiếng kim rơi.
Cánh cửa luân hồi hắc ám vẫn xoay vòng như cũ, vẻ mặt Uyên không gợn sóng, ngược lại thân hình Diệp Hiên cứng ngắc, lông mày nhíu chặt lại với nhau.
- Vẫn là một chiêu năm đó, đáng tiếc ta đã không còn là ta năm đó, một kích mạnh nhất ngươi đã vô dụng với ta.