"Danh ngạch của học phủ Vĩnh Hằng khiến rất nhiều đại năng nhị cảnh điên cuồng. Hẳn là Lục Trường Sinh cũng vậy, vì lấy được danh ngạch của học phủ Vĩnh Hằng mà không tiếc bất cứ giá nào."
"Lục Trường Sinh điên đã đành nhưng vì sao Chúa Tể Phi Long cũng điên theo hắn? Căn bản không có khả năng một vị Chúa Tể sẽ phát điên như thế. Rất có thể Lục Trường Sinh có thực lực không thể coi thường, vậy nên Chúa Tể Phi Long mới dốc toàn lực ủng hộ hắn!"
"Chỉ sợ những năm qua Lục Trường Sinh đã phát triển rất mạnh, đừng quên lúc trước tại Đỉnh Vũ Trụ hắn từng bước đi lên đỉnh phong thế nào, vừa lấy được danh hiệu ‘Đỉnh Vũ Trụ’ vừa tấn thăng đại năng nhị cảnh."
"Có điều tin tức này đã lan truyền rộng rãi, các thế lực khác dù muốn không để ý cũng không được. Dù sao lúc này tin tức cũng đã lan truyền khắp đại vũ trụ, ai lấy được danh ngạch của học phủ Vĩnh Hằng mà không đánh bại Lục Trường Sinh thì hẳn cả đời cũng không rửa được vết nhơ này."
"Ở cấp độ nhất cảnh Lục Trường Sinh có thể tỏa hào quang rực rỡ tại Đỉnh Vũ Trụ, nghiền ép tất thảy! Nhưng giờ đã lên tới cấp độ nhị cảnh mà hắn vẫn muốn nghiền ép tất thảy à? Đúng là mơ hão! Cứ xem đi, chẳng mấy chốc sẽ có người không kìm được mà tới giáo huấn Lục Trường Sinh..."