Hắn đứng dậy, đồng thời đáp lễ, hơi lắp bắp mà trả lời: “Huynh đài không cần đa lễ, ta... Ta chỉ là cảm thấy hứng thú với văn tự cổ, nghiên cứu lung tung mà thôi.
Lục Trường Sinh “chợt hiểu ra” nói: “Thì ra huynh đài là người bác học đa tài như thế, thất kính thất kính.”
Nhìn thấy Lục Trường Sinh khách khí như thế, nam tử trẻ tuổi hình như không giỏi giao tiếp, khuôn mặt hơi ửng đỏ, lắp bắp nói: “Không... không cần đa lễ. Ta chỉ là nghiên cứu lung tung mà thôi, cũng chẳng có tài cán gì đâu.”
Lục Trường Sinh cũng không ngại, hắn lập tức lấy một tờ giấy ra.
Trên giấy là một dòng “Tiên văn” hoàn chỉnh mà hắn sao chép từ mảnh vở mộ bia Hồng Trần Tiên.