CHƯƠNG 463: ĐẠI LA NHIỄM SÁT Ý, KHƯƠNG DỊCH CẦU CỨU Cả người hắn ta đen kịt, hệt như một cái bóng, tự lẩm bẩm: "Kỳ quái, thiên cơ lộ ra là trên Hoàng Tuyền, nhưng Hoàng Tuyền cũng không có gì lạ."
Bóng đen đưa tay, tiếp tục bấm ngón tay suy tính.
Nhưng một lúc sau, hắn ta vẫn không tính ra được chỗ dị thường.
Thần thức quét qua Hoàng Tuyền hết lần này đến lần khác, trừ cá oán linh du đãng, vốn không tìm thấy mục tiêu mà hắn ta muốn.
Hắn ta thở dài một tiếng, sau đó biến mất khỏi vị trí ban đầu.