CHƯƠNG 1537: ÔNG CHÁU (2) Trong vạn đời trước, Sở Tiểu Thất phần lớn đều là phàm linh, bình thường cả đời, cũng từng tu luyện, thành tựu cao nhất là Chuẩn Thánh, vừa bước vào Chuẩn Thánh đã cừu gia vây giết, chuyện này ở phiến đại thế giới đó đến nay vẫn được hậu nhân kể lại say sưa, đương nhiên, không phải nói hay, mà là chuyện cười thiên cổ.
Tính cách của Sở Tiểu Thất cực kỳ ngênh ngang, đại bộ phận thời gian là hoạt bát, nhưng thỉnh thoảng cũng rất âm trầm, hoàn toàn khác với Hồng Mông Tuyệt Vọng.
Bay được thời gian một nén hương, chút linh lực còn sót lại của Sở Tiểu Thất cũng hết sạch, hắn hạ xuống bên cạnh Hàn Tuyệt, nằm dưới đất, há miệng thở dốc, mồ hôi như mưa.
Hàn Tuyệt cảm thấy buồn cười lắm, rõ ràng có thể nằm xuống, lại cứ phải quỳ, hai tay chống đất, còn thè lưỡi, giống như một con chó.
Có điều tư thế này cũng có vài phần tương tự với Hồng Mông Tuyệt Vọng.