Lúc này Diệp Tử Khanh vừa vặn đi vào văn phòng, nghe được sắp xếp kế tiếp của Giang Cần.
Cô phát hiện điểm khác biệt giữa Giang Cần và bọn họ là, lúc bọn họ làm Tùy Tâm Đoàn, rất nhiều cảm xúc đều là thật, mà rất nhiều cảm xúc của Giang Cần đều là diễn.
Ví dụ như hắn nói, thị trường Thượng Hải này tôi ăn chắc rồi! Nhưng hồi sau lại nói, chúng ta và người bạn Nuomi đối xử tốt là được, kết quả hai trang web bình an vô sự, địa bàn của Lashou lại thu hẹp.
Lại nhìn chính mình, trước đây bán tài nguyên Thâm Quyến cho Nuomi, một lần cụt tay cầu sinh, đảo mắt đã ba mươi năm Hà Đông ba mươi năm Hà Tây, đừng khinh thiếu niên nghèo…
Nhất là khi trở về thị trường Thâm Quyến, Chu Chấn Hào đút hai tay vào túi, nhìn ra ngoài cửa sổ bằng ánh mắt thâm thúy, khóe miệng nở nụ cười tà mị, nói lần này tôi sẽ tự mình dẫn đầu xung phong.