- Giang Cần. - Tống Nhã Thiến mỉm cười gọi hắn lại.
Giang Cần vừa lau mồ hôi vừa đi tới:
- Chào cậu.
- Trong tiệc rượu không có đồ ăn mấy nên chúng tôi lại ra ngoài ăn, định gọi cậu đi cùng nữa nhưng mà gọi cửa phòng cậu mãi mà không có ai trả lời, chúng tôi cũng không có phương thức liên lạc của cậu nữa.
- Không phải khách sáo vậy đâu, tôi đã ăn cơm rồi.