- Thằng nhóc này thú vị thật đấy.
Giang Cần nhìn theo bóng lưng Khang Kính Đào rời đi mà nói theo một câu, ngữ khí ngả ngớn khiến những sinh viên xung quanh tê hết cả da đầu.
- Phải rồi Đàm Thanh, đừng nói cô định đi ăn máng khác thật đấy nhớ?
Đàm Thanh trợn tròn mắt:
- Sao tôi dám chứ ông chủ, dù ngài có bán tôi đi thì tôi cũng nhặt rác chạy về.