- Nam Thư, nhà dì mình có một loại bánh trung thu ngon phết, nó mềm đến mức có thể hòa tan vào trong miệng luôn ấy, nó làm thay đổi hoàn toàn nhận thức của mình về bánh trung thu luôn.
Phùng Nam Thư ngơ ngác nhìn cô một cái, sau đó lại tựa cằm xuống cánh tay:
- Mình cũng thế.
- Ấy cậu cũng ăn loại bánh trung thu này rồi hả? Nghe bảo khó mua trong nước lắm mà. - Cao Văn Tuệ hơi kinh ngạc.
- Nói chung là mình ăn được một loại bánh ngọt ngào lắm, sau này mình muốn ăn nó mỗi ngày.