Nháy mắt Tào Quảng Vũ cảm thấy hô hấp khó khăn, thầm nghĩ tốt, tốt lắm, lại trang bức của với tôi, mẹ nó lại trang bức của với tôi, lần sau để tôi nói những lời này được chưa, nếu không thì lúc cậu nói những lời này để tôi đứng cạnh cũng được mà!
Lúc này Trang Thần cũng cũng đứng dưới sân, tay nắm chặt chỗ bánh trung thu không bán nổi một phần mười, ghen tị đến mức sắp biến thành chanh tinh ngay tại chỗ.
Nơi này đúng là rất tốt, bản thân đúng là không có cơ hội đi vào thật.
Nhưng mà cũng không quan trọng, không vào thì không vào thôi.
Nhưng điều khiến y cảm thấy khó chịu là Giản Thuần đã trang điểm.