Sau khi ăn cơm xong, Giang Cần đưa tiểu phú bà về ký túc xá, sau đó cởi áo khoác bên hông mặc trên người, trở về ký túc xá, mở máy tính, xem một tập phim "Cừu Vui vẻ và Sói xám".
Mẹ nó, đây là câu lạc bộ thảo nguyên thanh niên sao? Thế quái nào mà càng nhìn Cừu Xinh đẹp này càng thấy nó lẳng lơ vậy.
Giang Cần không biết vì sao có chút xao động, rút ra một điếu thuốc lá hút một lúc lâu.
- Lão Giang, vẻ mặt phát tình của cậu thì tôi có thể hiểu, dù sao bây giờ cũng là mùa xuân, nhưng tại sao cậu lại nhìn chằm chằm vào Cừu Xinh đẹp trong khi đang phát tình thế?
Tào Quảng Vũ ngồi trên giường, biểu tình cực kỳ không hiểu.