Nửa tiếng sau, Tào Quảng Vũ và Chu Siêu liếc nhau, trong lòng toàn là đmm, cái gì mà cơm trưa miễn phí chứ, nói thì hào phóng nhẹ nhàng mà thực tế là việc quái gì cũng tới tay bọn họ!
Mấu chốt là còn chưa nhắc đến chuyện tự dưng bị kéo đi làm việc, giờ bọn họ vẫn không hiểu vì sao bản thân lại cam tâm tình nguyện đi làm việc thế này.
Tào Quảng Vũ cầm cây lau nhà nghiến răng nghiến lợi phân tích một chút, phát hiện Giang Cần dùng bữa trưa miễn phí làm mồi, đầu tiên là đưa bọn họ rời khỏi ký túc xá đã, mẹ nó y còn cảm kích nữa chứ.
Sau đó hắn lấy danh nghĩa là đi mở cửa thông gió khiến hai người bước vào 208 không chút đề phòng.
Lúc sau lại nói mấy câu như “Lau giúp với”, “Lau nhà giùm đi mà” để dẫn đường.