- Ra ngoài ăn nè.
- Ò.
Phùng Nam Thư ngoan ngoãn bò dậy, lon ton chạy ra phòng ngủ của hắn, còn Giang Cần lại nhìn đăm đăm vào chỗ tiểu phú bà vừa nằm, cảm thấy hơi hoảng hốt.
Bạn đưa một người bạn học là nữ về nhà, người bạn đó ngoan ngoãn tự chơi trên giường bạn, loại cảm giác này không biết nên nói thế nào nữa, không nghĩ thì vẫn còn ổn, nhưng nghĩ thì cứ có cảm giác tê dại thế nào ấy.
- Aizz, tao nhớ là loại mì gói mới ra này có trứng sấy mà, sao bát tao không có?