Chú ấy muốn nghỉ hưu, nhưng không phải bây giờ. Bởi vì đối với chú mà nói, nếu không phải tự mình lái xe hoa của đại tiểu thư và cô gia, có lẽ chú ấy sẽ không cam tâm.
Đúng vậy, chú Cung bây giờ vẫn gọi Giang Cần là cô gia. Nhưng cách gọi này không liên quan gì đến Phùng Thế Vinh, mà là xuất phát từ góc độ của đại tiểu thư.
Giang Cần nhìn theo bóng dáng mọi người rời đi, đứng dưới ánh nắng trước cửa, khóe miệng không khỏi nhếch lên, cảm thấy ánh mặt trời đầu đông thật rực rỡ, ấm áp.
Đúng lúc này, trong phòng khách truyền đến tiếng động, Phùng Thế Hoa đang pha trà trên ghế sofa, lỡ tay làm rơi một chiếc cốc.
- A, sao chú không đi cùng bọn họ?