Giang Cần đưa tay ôm lấy vòng eo thon thả của cô, nhìn vào đôi mắt long lanh ngập nước, hít hà mùi hương quen thuộc trên người cô. Cơn xao động trong lòng hắn từ buổi trưa cuối cùng cũng lắng xuống.
- Thật trùng hợp, mình ở ký túc xá buồn bực đến phát hoảng, ra ngoài đi dạo, thế mà lại gặp được cậu.
- Ngao.
Tiểu phú bà chân dài eo nhỏ tựa như con mèo lang thang trở về tựa vào trong lòng hắn, cảm thụ được lồng ngực ấm áp của hắn, trong lòng nói “thật khéo”.
Thật khéo mình vừa mới trở về, sau đó ngay tại đây tình cờ gặp được, sau đó lại trơn như vậy, đụng vào trong ngực cậu...