Dưới ánh đèn đường mờ ảo hắt lên bức tường tối tăm, Giang Cần đè bạn cùng phòng của cô lên vách tường, một tay đưa vào trong áo khoác ngoài, một tay vòng qua vòng eo mảnh khảnh đặt ở phía sau, trong đầu cô hiện lên hai chữ, thật chát chát.
Là chị em cùng phòng, Cao Văn Tuệ biết cái mông nhỏ của Phùng Nam Thư vểnh lên bao nhiêu, thật sự là quá đỗi tiện nghi cho Giang Cần.
Lúc này, Phùng Nam Thư đang gối đầu lên vai Giang Cần, bỗng liếc thấy Cao Văn Tuệ. Cô có chút thẹn thùng, vội rụt sâu vào lòng Giang Cần, chỉ để lộ đôi mắt long lanh.
Giang Cần như có cảm giác, quay đầu nhìn Cao Văn Tuệ:
- Ai đấy, đến mà chẳng lên tiếng, lén lút nhìn người ta kết bạn à?