Lúc này, ván bài ở phòng 303 đã kết thúc, tiếng kéo bàn chuyển ghế không ngừng vang lên, Trương Quảng Phát thu dọn vỏ hạt dưa đi về phía thùng rác ở góc tường, khi đi ngang qua ban công, y liếc nhìn Trang Thần, có chút khó hiểu.
- Tối nay trông ấn đường của cậu lại có chút xanh xao.
- Vớ vẩn!
Trang Thần như bị một cú đấm vào tim, trong lòng đầy ắp nỗi phiền muộn không thể diễn tả bằng lời.
Trương Quảng Phát cảm thấy có lẽ đêm nay y cũng bị Giang Cần trang bức, nên tâm trạng mới cáu kỉnh như vậy, thế nên mím môi không nói gì, xoay người đi đổ rác.