Giang Cần giơ tay đưa bọc nilon qua cho cô:
- Vừa nãy mình đi liên hoan với đám Tào thiếu gia ấy, không phải cậu bảo cả phòng ký túc xá của cậu không có cơm ăn nên mình mới mua vài món của Thực Vi Thiên về đó.
Phùng Nam Thư duỗi tay ra nhận rồi liếc về góc tường bên phải, nơi đó có một cặp tình nhân đang ôm gặm không coi ai ra gì, hai người đều dùng sức rất lớn như thể hận không thể ăn luôn người yêu của mình vào bụng.
Giang Cần giơ tay lên che mắt cô:
- Không được xem, tàn nhẫn quá đi mất, không ngờ lại có người dám ra đường ăn đồng loại.