Trương Quảng Phát liếc y một cái:
- Không phải cậu còn phải đợi Giản Thuần nữa à?
- Cậu ấy còn định trang điểm xong mới tới gặp tôi, con gái phiền phức thật đấy, nếu một mình tôi thì cũng thôi đi nhưng mấy anh em đều đói bụng như thế rồi thì đừng đợi nữa.
Trương Quảng Phát sững sờ một lúc, đôi mắt trợn ro ra, thầm nghĩ Trang ca nhà mình có tiền đồ thật, mới qua một năm lớn một một tuổi cái là trưởng thành hết cả ra.
Trang Thần gượng cười nuốt chua xót xuống dưới rồi cầm phiếu cơm đi múc đồ ăn, y vừa mới đi được vài bước thì đã cứng đơ tại chỗ rồi.