- Hà tổng anh cũng quá đáng rồi, tôi có ăn trộm gà nhà anh đâu mà anh đề phòng tôi như vậy? - Giang Cần vẻ mặt đầy bất mãn.
Hà Ích Quân nâng chén trà lên uống một ngụm:
- Tôi còn nhớ rõ cậu từng nói với tôi một câu, nói là ‘không lợi lộc không dậy sớm, thức đêm tất có nguyên nhân’, tôi còn tưởng rằng cậu nói đùa, nhưng hiện tại tôi đã hiểu, cậu con mẹ nó chính là đang sống theo câu đó đấy.
Giang Cần dứt khoát vẫy tay:
- Yên tâm đi, lần này là tặng không.