Trương Thục Nhã là người đầu tiên hoàn hồn:
- Giang tổng, anh là thần tượng của em, em đến học nghiên cứu sinh ở Lâm Đại này một phần cũng là vì anh.
"Trương Thục Nhã là người xấu…" Phùng Nam Thư nghiêm túc.
Giang Cần xoa xoa bàn tay nhỏ bé của cô, nhìn về phía Trương Thục Nhã:
- Đừng đứng ở cửa nữa, vào trong vừa ăn vừa nói chuyện. Đáng lẽ ra nên mời mọi người ăn cơm từ sớm, nhưng mà dạo này tôi bận đi công tác, nhưng muộn còn hơn không.