- Uh, viết sai rồi.
- Có thể viết lại...
Giang Cần gạch bỏ chữ viết sai, xoạt xoạt hai nét điền xong, đưa cho Tưởng Điềm, sau đó theo bản năng nhìn về phía Giản Thuần và Tống Tình Tình ngồi cách đó không xa.
Hắn không biết rằng, Giản Thuần cũng còn đang khẩn trương nhìn hắn. Khi phát hiện ánh mắt giao nhau, cô lập tức hoảng hốt né tránh, rụt cổ lại như chim cút.
- Giang Cần nhìn chúng ta, chuyện gối ôm chắc chắn cậu ta đã biết...