Buổi chiều mùa hè, một cơn gió nhẹ thổi qua Đại học Lâm Xuyên, không khí cũng trở nên mát mẻ hơn một chút.
Theo tiếng còi tập hợp vang lên, tiết thể dục của lớp 3 và 4 sắp kết thúc, mọi người bắt đầu thu dọn đồ đạc.
Cao Văn Tuệ cũng cất vợt của mình, sau đó nhìn thấy Phùng Nam Thư thong thả đi tới, tuy rằng vẻ mặt vẫn lạnh lùng nhưng nhìn trạng thái có vẻ rất vui vẻ.
- Cậu và Giang Cần vừa rồi lại lén lút làm chuyện xấu gì? Sao vui vẻ vậy?
- Nói chuyện phiếm thôi.