Lữ Chí Xuyên mỉm cười phía sau, thầm nghĩ đàn ông đều như nhau, nhìn thấy nơi này là không nhúc nhích nổi chân.
Nhưng như vậy cũng tốt, cùng nhau rửa chân chính là anh em, có vài chuyện sẽ dễ nói hơn.
Nhưng điều khiến Lữ Chí Xuyên không ngờ là, Giang Cần không đi đến phố rửa chân, mà có chút vui mừng đi đến một cửa hàng có tên là “Kem Bảy Màu” ở ngã tư.
- Xin chào, cho tôi một phần kem bảy màu.
- Anh muốn phần lớn hay phần nhỏ?