"Không được!?"
Thái tử phi nghiêng đầu nhỏ cảm thấy khó hiểu, không rõ vì sao Tần Phong lại nói không được.
Tần Phong đưa tay vén mái tóc trước trán Thái tử phi ra sau tai, trong mắt tràn đầy thâm tình nói: "Không còn người nào có thể lọt vào mắt, bốn phía đều là ngươi, ta thấy chúng sinh đều là cây cỏ, chỉ có ngươi là thanh sơn, nguyện tuế nguyệt quay đầu, thâm tình đến bạc đầu, đã cho phép một người lấy thiên vị, nguyện khẳng khái suốt quảng đời còn lại, tam sinh hữu hạnh gặp ngươi, cho dù bi thương cũng là tình, yêu một người liền yêu toàn bộ, ngươi không cần thay đổi vì ta, hiểu không, Bảo!"
"Tần công tử!!"
Thái tử phi bị trêu chọc đỏ mặt tim đập thình thịch, đã hoàn toàn luân hãm vào.