“Quả nhiên, người đến lúc kích động vui sướng, sẽ theo bản năng buông xuống đề phòng trong lòng, ngay cả đại tu sĩ như Vương huynh, cũng không thể ngoại lệ.”
Chu Thiên Hàn cảm thụ được động tĩnh bên ngoài, dần dần thu liễm lại: “Yên tâm đi Vương huynh, mọi người làm bằng hữu một hồi, ta sẽ bảo quản bộ thân thể này cho tốt, thay ngươi sống sót, đương nhiên, ta cũng không ngại thuận tay giúp ngươi báo thù, làm thịt Thiên Kiếm, mong ngươi đi đường tốt...”
Ý thức của Vương Kế Châu dần dần trở nên mơ hồ.
Hiểu được tất cả đều nằm trong tính toán của đối phương, kết cục của mình đã định.
Hắn chỉ có thể lựa chọn từ bỏ giãy dụa.