Đối với cách nhìn của Khương Bắc Huyền, hắn cực kỳ tán đồng.
Dù sao lúc nào cũng có thể lấy tinh huyết Đại Thánh, nhưng nếu bỏ lỡ truyền thừa Đại Đế thì sẽ không có.
Huống chi, một khi ngồi nhìn những người Trung Vực kia đoạt được truyền thừa, chẳng phải tương đương với tư địch sao?!
“Cơ duyên như vậy, chỉ có bị chúng ta đoạt được, mới có thể an tâm, chỉ là...”
Khương Viêm nhìn Khương Bắc Huyền, nói ra băn khoăn trong lòng: “Nhưng dẫu sao nơi đây cũng không phải Đông Vực mà là Trung Vực, vạn nhất sau khi chúng ta đoạt được cơ duyên đi ra ngoài, gặp phải những Thánh Nhân Vương kia vây giết, thì nên hóa giải cục diện này như thế nào?”