Vương Tuấn Hưng vừa nói dứt lời đã dẫn tới sự chán ghét của mọi người. Dù là tu hành giả của những môn phái khác hay là đồng môn Vạn Tượng Tông, ngay cả các đồng liêu trong Luật Pháp Ty của hắn ta cũng đồng loạt cau mày.
Mọi người đều là tu hành giả, một khi hồn phi phách tán thì đồng nghĩa với việc không thể đi vào Luân Hồi, chết hoàn toàn, kết cục còn thảm hại hơn cả sinh lão bệnh tử của người phàm. Ngay cả khi đấu pháp cùng địch, trừ phi có thâm thù đại hận, nếu không cũng chẳng tùy tiện ra tay ngoan độc như vậy.
Mà những quân sĩ này lại không phải kẻ địch, cùng là đệ tử Vạn Tượng Tông, là sư huynh đệ đồng môn của Vương Tuấn Hưng. Họ chưa từng làm ra những chuyện nguy hại tới tông môn, quanh năm canh giữ ở biên cương Hắc Vân Thành, lập công lớn vì tông môn.
Thật ra chức trách cốt yếu của Đại sư huynh Vạn Tượng Tông giống bọn họ, vinh dự quân nhân là cơ sở đạo đức không thể dao động trong Vạn Tượng Tông. Các quân sĩ vô tư cứng cỏi dám liều chết khiến mọi người ở nơi này không thể không kính trọng hơn.
Vì vậy cho dù họ không muốn vạch rõ giới hạn với Lý Thanh Sơn, dính líu không rõ ràng với Ma dân, nhưng làm gì cũng phải có giới hạn. Bây giờ họ đã lấy cái chết chứng minh, hoàn toàn cắt đứt khả năng phản bội tông môn.