“Quách khanh, ngươi phải nhớ kỹ.”
“Lần này những kẻ đi cùng ngươi đều đã bỏ mạng, chỉ có mình ngươi may mắn thoát thân.”
“Đến Triệu quốc, tuyệt đối không được nói tốt cho Cô, càng không được thiên vị Đại Tần, phải thể hiện địch ý với Cô và Đại Tần, ngươi hiểu chứ?” Doanh Chính trầm giọng nói.
“Thần đã hiểu.” Quách Khai liên tục gật đầu.
Đợi Úy Liêu dẫn Quách Khai rời đi.