CHƯƠNG 669: BẮT CÓC(2) Bàn tử thản nhiên nói: "Được rồi, Hoàng muội, ngươi cũng đừng giễu cợt tam ca ngươi nữa. Lần này ta đến chỗ ngươi, cũng là có việc công cần giải quyết, là liên quan tới chuyện ngươi lén đi ra ngoài, phụ hoàng trừng phạt ngươi!"
"Cái gì, phụ hoàng biết?" Vĩnh Ninh giật mình, nghi ngờ nhìn về phía hắn, sắc mặt không tốt: "Tam ca, chuyện ta lén đi ra ngoài, phụ hoàng sao biết được, có phải các huynh mật báo hay không? Đúng là một đám người xấu, không làm huynh muội nữa!"
Bàn tử bất đắc dĩ trợn mắt, sau đó thở dài: "Vĩnh Ninh, tam ca ta suốt ngày chạy dông tứ hải, mệt đến chết rồi, còn nhàn sự đi lo chuyện của ngươi? Đến đại ca, trăm công nghìn việc, mỗi ngày phê chữa công văn cũng mệt muốn chết, chẳng lẽ không có việc gì đi mách lẻo sao? Nhị ca thì càng không, ngươi cũng biết, từ nhỏ đến lớn, trong mắt của hắn chỉ có đại ca, làm sao có thể phân ra lòng dạ thanh thản để ý tới ngươi?"
"Vậy thì kỳ quái, đến cùng là ai mật báo?" Vĩnh Ninh công chúa nhăn mày, hung hăng cắn răng: "Đừng để bản công chúa biết được, nếu không nhất định chém ngươi thành muôn mảnh!"
Bàn tử lại bất đắc dĩ lắc đầu: "Vĩnh Ninh a, ngươi ngốc thế chứ. Phụ hoàng thân là đế vương Thiên Vũ, thủ hạ thám tử vô số, ngươi giở trò trong hoàng thành, còn nghĩ giấu được phụ hoàng sao?"